Quần áo cotton làm thủ công mặc vào sẽ rất thoải mái, thích hợp cho trẻ nhỏ. Đến lúc đó, con của cô ấy có lẽ vẫn có thể mặc được. Trẻ con một hai tháng có lẽ sẽ không lớn nhanh lắm.
Lăng Nhược Tuyết ngồi chơi ở nhà Lý Trình Trình một lúc, trò chuyện với Lương Dư Âm, sau đó thì về nhà. Hôm nay đã là mùng bốn Tết, cô ấy sắp phải đi làm rồi. Cô ấy phải về nhà nghỉ ngơi nhiều hơn, nếu không, sau khi đi làm, sẽ rất khó có được kỳ nghỉ như vậy nữa, một tuần chỉ được nghỉ một ngày.
Lương Dư Âm và Quý Vinh cũng chỉ ở lại hai đêm, sau đó về huyện Môn Thông.
Nhà Lâm Lệ Liên.
Lâm Lệ Liên luôn quan tâm đến hành động của Trình Tuyết Dương. Nhưng do quá quan tâm đến Trình Tuyết Dương nên cả đời này bản thân bà ta chẳng có gì tiến bộ, chẳng làm được việc gì ra hồn, không giống như Trình Tuyết Dương đã tạo dựng cho mình một cơ nghiệp lớn như vậy.
Còn bà ta chỉ là một bà lão dựa dẫm vào chồng, dựa dẫm vào con cái, cũng không có tài sản gì để lại cho hậu nhân của mình, bởi vì tài sản trong nhà đều do người chồng mà bà ta coi thường kiếm được. Nhưng mà chồng bà ta cũng chẳng phải người tốt, bao nhiêu năm nay, ông ta đã vung tiền bên ngoài không ít lần.
Lâm Lệ Liên biết năm nay Trình Tuyết Dương không về thành phố Thượng Hòa. Bà ta cho người đi dò la tin tức, mới biết được Trình Tuyết Dương lại chạy đến một thôn dưới huyện Dương Chi. Sau khi điều tra tiếp, bà ta biết Trình Tuyết Dương mua đất ở đó, xây dựng bệnh viện, xây dựng trường học, lại tranh thủ cho mình một tiếng thơm ở nơi đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play