"San San, hiện giờ em đang mang thai, không thể khóc được. Khóc không tốt cho sức khỏe của em và cả đứa bé." Ôn Hoằng Dương vỗ vai Bạch San San an ủi: "Mọi chuyện đã qua rồi. Em đừng nghĩ đến những chuyện không vui nữa, hãy nghĩ đến những chuyện vui vẻ..."
Bạch San San dựa vào lòng Ôn Hoằng Dương, nức nở hỏi: "Chuyện vui? Em có chuyện gì vui được chứ?"
"Bây giờ em có công việc, có lương, đã hơn phân nửa những cô gái khác rồi. Anh trai em làm việc ở ngoài, sợ em cô đơn không nơi nương tựa, còn sắp xếp anh đến đây giúp đỡ em. Em xem anh trai em đối xử với em tốt thế nào, điều này cũng lại hơn phân nửa những cô gái khác. Em được như vậy đã rất hạnh phúc rồi, em biết không?" Ôn Hoằng Dương nhẹ nhàng vỗ vai Bạch San San: "San San, hãy nghĩ nhiều hơn đến những chuyện hiện tại và tương lai. Đừng nghĩ đến những chuyện không vui trước đây nữa."
"Anh Ôn, anh nói anh trai em để anh ở đây giúp đỡ em là thật sao?" Bạch San San lau nước mắt, mắt và mũi đều đỏ hoe.
Ôn Hoằng Dương gật đầu, Bạch lão tam đối với người em gái này quả thực rất quan tâm, quan tâm đến mức khiến người ta ghen tị.
"Anh Ôn, vậy bây giờ em có việc cần anh giúp đỡ, anh có đồng ý giúp không?" Bạch San San ngẩng đầu nhìn Ôn Hoằng Dương, hai người cách nhau rất gần, gần đến mức mũi của cô ta suýt chạm vào cằm anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play