Kể cả bán một hào bốn cái, Hoàng Tú Tuệ cũng có thể kiếm được không ít, bởi vì một cân gạo nếp làm được hai chục chiếc, nếu dùng bột gạo nếp và bột gạo trộn lẫn lại với nhau, số lượng Thanh Đoàn làm ra cũng được nhiều hơn một chút.
Lý Trình Trình nghĩ một lát rồi nói: "Em lấy mười nghìn cái trước đi! Bắt đầu từ ngày mai chị có thể làm rồi, làm được bao nhiêu thì em tặng bấy nhiêu, em định phát cho mỗi nhân viên mười cái trước, sau đó phát cho học sinh của mấy ngôi trường em tài trợ mỗi người mười cái, nếu không đủ em sẽ bảo chị sau."
Nghe đến đó, Hoàng Tú Tuệ giật mình trợn mắt, có điều cô ấy cũng không nói gì thêm, Lý Trình Trình muốn bao nhiêu thì cô ấy làm bấy nhiêu là được rồi, cô ấy làm không kịp thì tìm người bên nhà mẹ làm giúp, đến khi ấy cứ thanh toán theo số lượng là xong.
Đương nhiên Lý Trình Trình cũng biết một mình Hoàng Tú Tuệ không hoàn thành được nhiệm vụ này, chắc chắn cô ấy sẽ tìm người nhà hỗ trợ, cứ coi như cô gián tiếp giúp đỡ người nhà họ Hoàng vậy.
Một lát sau hai người giúp việc lên núi, Lý Trình Trình bảo một người chăm sóc Bạch Thiều Quang, còn người kia giúp cô hái rau dại trên mặt đất, Lý Trình Trình không dám để bọn họ hái mấy thứ mọc trên cây cao.
Dù sao tuổi tác hai người cũng lớn cả rồi, leo lên cao nếu ngã xong bị thương thì phải làm sao? Mặc dù cô có tiền, chịu trách nhiệm nổi nhưng cô không thể giúp người ta giảm bớt nỗi đau thể xác.
Vì thế có thể tránh bị thương thì cứ tránh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT