Đã bốn ngày trôi qua Bạch San San không uống được một giọt nước hay ăn một hạt cơm nào, cơ thể suy nhược vô cùng. Nhưng khi Lập Phi từ trên cao đè xuống, cô ấy vẫn cố gắng chống cự, chỉ có điều không có tác dụng mà thôi!
Mẹ Lập và cha Lập sợ Bạch San San sẽ làm tổn thương đến con trai bảo bối của bọn họ, nên mỗi người đã ấn một cánh tay Bạch San San, để Lập Phi có thể giảm bớt lực cản và nhanh chóng thành công. Đợi đến khi Bạch San San mang thai rồi, bọn họ có thể đưa cô ta đến trụ sở thôn gọi điện thoại cho anh ba cô ta đòi tiền và đồ vật.
Dù sao Lập Nhiên ở bên ngoài, mỗi năm không về nhà được một lần, bọn họ coi như không có đứa con trai này, về sau phải trông cậy vào đứa con trai thứ hai để dưỡng lão. Thế nên bọn họ coi trọng đứa thứ hai nhiều hơn, họ chắc chắn phải bày mưu tính kế nhiều việc hơn cho đứa con trai thứ hai này.
Sáng hôm sau, khi Bạch San San tỉnh lại, cô ta cảm thấy cả người đau nhức, nhất là hai bên bả vai, càng đau nhức dữ dội.
Cô ta chưa kịp phản ứng thì bị một gậy bất ngờ đánh vào người: "Con lợn lười này, sao không nhanh thức dậy đi làm bữa sáng đi. Bây giờ cô đã là vợ của Lập Phi nhà chúng tôi rồi, cô phải hầu hạ cho nó thật tốt, giặt quần áo nấu cơm cho nó, nếu dám không vâng lời nó, khiến nó phải chịu bất kỳ uất ức nào thì đừng trách tôi không khách sáo với cô."
Bạch San San hoảng sợ, trực tiếp nhảy dựng lên, cô ta phát hiện trên người mình càng đau hơn.
"Còn không mau đi." Mẹ Lập hét lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT