"Em ba và San San đều có người yêu rồi à?" Lý Trình Trình quan tâm hỏi, đương nhiên, cô chỉ quan tâm đến Bạch lão tam còn Bạch San San là nhân tiện hỏi thôi.
Bởi vì Bạch lão tam cũng là anh hùng của gia đình này, nếu Bạch lão tam là loại người ích kỷ, chỉ giữ tiền trợ cấp cho mình, chỉ quan tâm đến bản thân mà không gửi về cho gia đình thì không thể tưởng tượng được gia đình này sẽ khốn khổ đến thế nào, hoàn toàn không thể tưởng tượng được.
Chính vì có sự nỗ lực của Bạch lão tam mà nhà họ Bạch mới có thể thịnh vượng như bây giờ.
Bạch lão nhị lắc đầu: "Chắc là chưa, em còn chưa nghe bọn họ nhắc tới, nếu có người yêu thì nhất định sẽ nói cho chúng ta biết."
Bạch lão nhị ăn tối ở đây rồi lại đi sang nhà bên cạnh, sáng sớm hôm sau hai anh em ra ngoài lấy lồng sắt, lúc về thì trời vẫn chưa sáng!
Lý Trình Trình nghe thấy tiếng động, đứng dậy đi ra, nhìn thấy Bạch Đại Sơn và Bạch Vân Sơn đang bận rộn trong sân, vội vàng đi tới: "Thật sự có lươn à?"
"Đúng vậy, lúc nhấc lồng lên, anh cảm thấy bên trong lồng khá nặng, chắc là rất nhiều." Bạch Đại Sơn cầm lấy thùng gỗ, kéo cục rơm ở miệng lồng ra, đặt miệng lồng tựa vào thùng gỗ rồi đổ xuống, đồ bên trong cứ thế chảy ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT