Từ khi làm ăn buôn bán hoa quả phương nam, trong nhà ngày nào cũng có quả trái đủ loại, anh sắp ăn phát ngán rồi nhưng hoa quả lại có hàm lượng dinh dưỡng cao, Lý Trình Trình vẫn nên ăn nhiều một chút mới tốt, thế mới có thể bổ sung dưỡng chất cần thiết cho cơ thể.
Bạch Đại Sơn bưng đu đủ gọt xong lên, đặt trên bàn, Lý Trình Trình giải thích: "Đây là quả đu đủ, mùi vị có thể sẽ hơi lạ nhưng ăn thêm mấy miếng em sẽ thích mùi vị này."
Kiếp trước cô cảm thấy sầu riêng, mít đều có mùi kỳ lạ, nhưng đợi sau khi ăn vài miếng cô lại nghiện, lần nào đi siêu thị cũng phải mua một ít thịt sầu riêng ăn, kể cả thịt sầu riêng có đắt, một miếng mất mấy chục tệ, gần bằng giá của một cân sầu riêng.
Có điều bản thân đi làm kiếm tiền, sao phải bạc đãi chính mình?
Nhất là sau này biết trong lòng cha mẹ chỉ có em trai, muốn thông qua chèn ép bản thân để giúp em trai, từ đó về sau, cô đặt bản thân lên vị trí số một, muốn ăn gì thì mua, muốn cái gì thì mua cái đó, nếu đã không có ai thích cô thì cô thích chính mình.
Hoàng Tú Lan dùng tăm tre xiên một miếng đu đủ, nếm thử một miếng rồi gật đầu: "Vị cũng tàm tạm! Không kỳ lạ như Trình Trình nói."
"Không phải chị tiêm cho em một mũi dự phòng trước sao? Sợ các em không chịu được mùi vị này." Lý Trình Trình cười rồi cũng ăn cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play