Mặc dù khuôn mặt bà ấy nở nụ cười nhưng giọng nói lại cực kỳ lạnh lùng không có chút cảm xúc. Thẩm Thính Vân đang dựa sát vào cửa, nghe vậy thì giật mình thon thót, thậm chí còn thốt lên tiếng kinh ngạc. Lúc Thẩm Thính Vân quay đầu lại thì thấy Trình Tuyết Dương đang đứng yên lặng nhìn mình, nhất thời cực kỳ lúng túng.
"Bà Quý." Thẩm Thính Vân vội vàng đứng thẳng người, lên tiếng chào hỏi.
"Nói đi, đến nhà chúng tôi rốt cuộc muốn làm gì?" Trình Tuyết Dương nhìn Thẩm Thính Vân với ánh mắt lạnh lùng: "Đã đến đây rồi thì tại sao không gõ cửa mà lại đứng ngoài cửa? Cô muốn nghe trộm hay nhìn trộm cái gì sao?"
"Không, không có, bà Quý, cháu chỉ là... chỉ là muốn xem thử Quý Vinh có ở nhà hay không." Thẩm Thính Vân ngượng ngùng gãi đầu.
"Quý Vinh đã đến đặc khu phía Nam rồi, sau này nó sẽ không về nữa, mà ở lại đó luôn." Trình Tuyết Dương lườm cô ta. Thẩm Thính Vân muốn tìm Quý Vinh thì cứ việc đi đến đó, lỡ như xảy ra chuyện gì thì bà ấy không quan tâm đâu, cũng sẽ không chịu trách nhiệm. Dù sao bà ấy cũng sẽ không để một cô gái thiếu giáo dục và không hiểu chuyện như vậy đến gần Quý Vinh.
Trình Tuyết Dương bước đến cửa gõ nhẹ: "Là tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT