Như vậy là có thể yên tâm an hưởng tuổi già rồi.
"Uống Tây Phượng đi! Vừa khéo tôi chưa uống rượu Tây Phượng bao giờ." Rượu Tây Phượng là rượu từ các tỉnh Tây Bắc, hắn ta thực sự chưa từng nếm thử.
"Được, trưa nay uống rượu Tây Phượng." Bạch Đại Sơn đặt rượu Tây Phượng lên bàn, cất ba loại rượu khác vào phòng, vừa vào cửa đã đặt vào hang động luôn.
Bạch Đại Sơn lại làm bốn món chay, rau giòn trộn mộc nhĩ, rau cải xào, củ cải khô trộn, trứng xào rau hẹ, chay mặn phối hợp với nhau, tổng cộng có mười hai món.
"Trình Trình, Đại Sơn, hai người vất vả rồi." Dương Chính Khí nhìn một bàn đầy thức ăn, hơi ngại ngùng.
"Đều là do chúng tôi tự nấu, không thể sánh bằng đầu bếp khách sạn quốc doanh." Bạch Đại Sơn lấy ra hai ly rượu nhỏ, loại ly nhỏ có thể uống cạn một hơi. Anh mở rượu, rót hai ly, sau đó nâng ly rượu lên nói với Dương Chính Khí: "Chủ nhiệm Dương, ly rượu đầu tiên này tôi kính anh. Cảm ơn anh bấy lâu nay đã giúp đỡ vợ tôi. Nếu không có chủ nhiệm Dương, vợ tôi cũng không thể tìm được công việc tốt như vậy, thành thật cảm ơn anh."
Bạch Đại Sơn nói xong, uống cạn ly rượu trong tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT