Các quán trà nói chung đều làm bằng gỗ, nếu không mở quán trà thì không thích hợp để kinh doanh thứ khác, cô nhất định phải quy hoạch lại, cô chỉ thích vị trí và diện tích hiện tại thôi!
Dương Chính Khí gật đầu: "Được, chờ tôi hỏi rõ ràng rồi nhờ người báo lại với cô."
"Không cần nhờ đưa tin, anh trực tiếp gọi điện thoại cho tôi là được, trong nhà tôi có điện thoại." Lý Trình Trình viết số điện thoại cho Dương Chính Khí.
Dương Chính Khí nghe thấy hai chữ 'điện thoại' này hơi nhướng mày, có thể lắp đặt được điện thoại chứng tỏ Lý Trình Trình cũng không đơn giản, hắn vẫn đánh giá thấp Lý Trình Trình rồi, cũng khó trách cô có thể gan dạ lại sáng suốt như thế, dám kinh doanh thực phẩm.
"Hôm nay làm phiền giám đốc Dương rồi, giờ lại thêm phiền toái cho giám đốc Dương." Lý Trình Trình đứng dậy, hơi gật đầu với Dương Chính Khí sau đó đi ra khỏi văn phòng của hắn, đến cổng chào ông Dương rồi đạp xe đi về.
Lý Trình Trình nghĩ, dù sao hôm nay cũng đi ra ngoài rồi, tiện thể đến hai cửa hàng trong thị trấn xem, cửa hàng thực phẩm tươi sống và cửa hàng tôm hùm đất đều chỉ mở nửa ngày, đến giữa trưa không bán nữa nhưng Hoàng Tú Lan ăn ở luôn ở bên cạnh cửa hàng thực phẩm tươi sống cho nên cửa không đóng nhưng treo biển không buôn bán.
Còn Lưu Quế Hương thì ở chỗ này của Lý Trình Trình bán sỉ hải sản khô, nửa ngày có thể bán được bao nhiêu thì bán bấy nhiêu, Lý Trình Trình cũng không hỏi, chỉ cần không nợ tiền của cô là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT