Bạch San San ngẩng đầu nhìn bầu trời, quả thật là mây giăng đen kịt, có vẻ như sắp mưa.
"Em tưởng em là ai? Lần nào cũng có thể mượn được xe được sao? Chẳng lẽ người khác không cần dùng xe à?" Bạch lão tam không thể không dội một gáo nước lạnh cho Bạch San San tỉnh táo lại. Tuy cậu ta có chút thành tựu nhưng người có thành tựu hơn cậu nhiều vô kể, cậu ta có gì đặc biệt?
Cậu ta không phải là người duy nhất, người tài giỏi nhiều như lá mùa thu, cậu ta chỉ là một người bình thường.
Ba người đi bộ hơn bốn mươi phút mới đến hợp tác xã cung ứng ở thị trấn. Nơi đây không tốt như ở quê, hợp tác xã bên này chỉ có một tầng, thậm chí không có cửa hàng bách hóa, cũng không có gì cần mua. Bạch lão tam chỉ dẫn họ đi tham quan hợp tác xã cung ứng, để họ làm quen với môi trường xung quanh, sau này tiện ra ngoài mua đồ.
Bạch lão tam còn dẫn họ đến cửa tiệm bán đồ ăn sáng, chính là cửa tiệm bán cháo hải sản. Sau này khi Bạch San San đi làm có lương, cô ta có thể tự mình đến mua cháo hải sản bất cứ lúc nào mình muốn.
Sau đó, họ đến bưu điện để gọi điện thoại cho Bạch Đại Sơn.
Bạch Đại Sơn đang ở ngoài ruộng hái bí đỏ, bỗng nghe loa phóng thanh gọi anh đi nghe điện thoại. Anh lau tay vào khăn, rồi đến chi bộ thôn để nghe điện thoại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play