Cô ta muốn gả cho một người đẹp trai, gia đình đàng hoàng, ít con. Nếu không cả nhà sống chung, sẽ không có không gian riêng, làm gì cũng bị một đám người theo dõi.
Bạch San San tự suy diễn, đắp chăn nằm xuống nghỉ ngơi. Bây giờ anh hai đang ở đây, việc còn lại cứ giao cho anh, cô ta không cần lo lắng. Hơn nữa cô ta vốn là người vô tri, cô ta sẽ không lo lắng, để ý về chuyến đi của chính mình.
Không biết lúc này là mấy giờ, Bạch San San mở mắt ra giữa một tràng âm thanh, cô ta kinh ngạc nhìn thấy Bạch lão nhị đang đứng bên giường mình, dụi dụi mắt, giọng nói hơi khàn khàn: "Anh hai ơi, anh gọi em làm gì vậy? Em đang ngủ ngon mà!"
"Đã một giờ chiều rồi, anh chỉ muốn hỏi em có đói không." Nhìn thấy cô như vậy, Bạch lão nhị hối hận vì đã gọi cô ta dậy. Thà tự để cô ta đói tỉnh lại.
Nghe vậy, Bạch San San lập tức cảm thấy cực kỳ đói bụng, vì vậy cô ta bày vẻ mặt cam chịu gật đầu: "Đói, em đói quá! Anh hai, anh đi mua đồ ăn cho em đi."
"Đồ ăn? Đến giờ này thì còn cơm gì? Em ăn tạm cái gì đó trước, buổi tối chúng ta sẽ đến nhà hàng trên tàu để ăn chung." Bạch lão nhị đưa hộp cơm và chai thủy tinh cho Bạch San San. Trong hộp cơm có trứng luộc, buổi sáng anh đã rót nước sôi vào bình thủy tinh nhưng bây giờ thì nguội rồi.
Trong khoang của bọn họ còn có những người khác, Bạch lão nhị cũng không dám rời đi lấy nước nóng, dù sao Bạch San San cũng chưa từng đi xa, cậu ta sợ Bạch San San sẽ bị lừa gạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play