Có lẽ khi quán ăn sáng chuyển đi, ông chủ cửa hàng này cũng nghĩ đến chuyện chuyển nhượng cửa hàng rồi nhưng vẫn lần nữa không chuyển vì nghĩ rằng nếu quán ăn sáng đóng cửa rồi thì sẽ không có ai tranh giành chuyện làm ăn với mình nữa, thế thì cửa hàng của ông ta sẽ phất lên như diều gặp gió. Nào ngờ chỉ chống đỡ được một thời gian rồi cũng phải chuyển nhượng lại cửa hàng.
Lý Trình Trình đóng cửa lại, chuyển mọi thứ trong cửa hàng vào hang động của mình, sau đó cùng Bạch Đại Sơn bắt đầu quét dọn. Hai người cùng làm nên chẳng mấy chốc mà đã thu dọn sạch sẽ nhưng mấy bức tường trông có vẻ đã ngả màu, cần phải sơn lại màu trắng thôi.
"Tạm thời cứ như thế này đã! Đợi khi nghĩ ra được xem sử dụng cửa hàng này vào việc gì thì hẵng tính đến chuyện lắp đặt nội thất. Nếu không bây giờ trang trí rồi thì sau này lại phải sửa lại." Lý Trình Trình phủi bụi trên quần áo mình rồi nói.
"Vợ à, một tháng em có thể bỏ ra một khoản tiền khá lớn để trợ cấp cho sinh viên mà sao lại keo kiệt với bản thân mình vậy hả?" Bạch Đại Sơn buồn cười.
Lý Trình Trình trợn ngược mắt: "Hai chuyện này giống nhau hả? Em hỗ trợ sinh viên tất cả là vì tương lai của đất nước, không phải tiêu tiền bừa bãi đâu. Còn trang trí nội thất thì không cần thiết, nếu tiết kiệm được thì cứ tiết kiệm anh hiểu không? Kể cả sau này thì chúng ta cũng không được tiêu xài hoang phí đâu, phải cẩn thận chăm chút tưới nước cho từng đoá hoa một."
"Được được, tiết kiệm tiết kiệm." Bạch Đại Sơn gật đầu.
Lý Trình Trình lấy một số đồ vật hữu dụng ra khỏi hang động rồi tạm thời để ở đó, đợi sau này khi biết sử dụng vào việc gì thì sẽ sắp xếp sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT