Lý Trình Trình nhếch môi nói: "Nhát như thỏ đế còn nghĩ đến chuyện ở đây làm việc. Không lẽ cô đến đây chỉ để biểu diễn tiếng hét dễ nghe của mình thôi à?"
Nếu cô ta có thể nói chuyện đàng hoàng, đương nhiên Lý Trình Trình cũng sẽ nói chuyện với cô ta một cách đàng hoàng. Thế nhưng do cô ta ngang ngược xông vào chỉ trích Lý Trình Trình một trận, cho nên Lý Trình Trình có thể nói chuyện tử tế với cô ta được mới là lạ.
Nếu không phải sợ đả kích đến cô gái này, Lý Trình Trình sẽ không nương tay mà đã trực tiếp mắng cô ta khiến cô ta ân hận vì cách nói chuyện của mình rồi.
Nhìn cô gái xoay người rời đi, Lý Trình Trình thả lươn lại trên kệ hàng, nhìn cách ăn mặc vừa rồi của cô gái kia là biết người như vậy không phải là loại người đi làm. Nếu cô thật sự tuyển cô ta, cửa hàng thực phẩm tươi sống chắc không kiếm được tiền lại còn bị lỗ vốn.
Nghĩ tới đây, Lý Trình Trình lập tức xé một tờ giấy nháp, sau đó viết ra một số yêu cầu đối với cửa hàng thực phẩm tươi sống, cô tuyệt đối không cho phép xảy ra trộm cắp, bất kể là trộm tiền hay trộm đồ ăn, một khi bị phát hiện cô sẽ sa thải ngay. Tay chân không sạch sẽ, đạo đức không đoan chính, cô không muốn một người như vậy.
Trước khi Bạch Đại Sơn và Hạ Vân Lai trở về, cuối cùng Lý Trình Trình cũng tuyển được một nhân viên đạt yêu cầu, Lưu Quế Hương ba mươi tám tuổi. Trước tiên Lý Trình Trình để cho cô ấy đọc thực đơn, sau đó bảo cô ấy đọc thông báo tuyển dụng và các yêu cầu đối với quản lý cửa hàng thực phẩm tươi sống, cô phát hiện cô ấy có thể nhận biết được tám mươi phần trăm chữ viết.
Có thể nhận ra được nhiều chữ như vậy, chứng tỏ trước đây cô ấy cũng từng đi học. Có lẽ sau này lập gia đình và làm nội trợ nên hiện tại cô ấy vẫn hơi dè dặt khi đối mặt với người ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play