Cho dù nói Hạ Vân Lai quay lại trộm, bọn họ cũng có thể làm được gì đâu? Bọn họ không biết Hạ Vân Lai ở đâu, cũng không có cách nào tìm thấy Hạ Vân Lai!
Sáng sớm ngày thứ hai, còn chưa đến tám giờ, người dân trong thôn đã đợi không nổi mà đem đồ của nhà mình đến rồi, nhưng mà Lý Trình Trình không vì mọi người đến rồi mà thay đổi thời gian biểu hàng ngày của mình, đã nói là tám giờ thì là tám giờ.
Đúng tám giờ, Bạch Đại Sơn đem bàn chuyển đến bên ngoài cổng, trực tiếp chắn trước cửa viện, tránh việc người khác thừa cơ lẻn vào bên trong viện.
Sau đó Lý Trình Trình sắp xếp sổ hộ khẩu và gọi tên, gọi đến nhà ai, thì nhà đó đến để kiểm tra, cân trọng lượng, đăng ký và thanh toán, những người đến xếp hàng trước cảm thấy không vui, nhưng Lý Trình Trình cũng không để ý đến bọn họ, bởi vì hôm qua đã nói rõ rồi, dùng sổ hộ khẩu để xếp hàng, bọn họ không nghe, trách được ai chứ?
Liễu Lệ Hoa tự mình đem ốc nước ngọt nhỏ giao cho Trương Quế Phương, Trương Quế Phương lại đem của nhà mình với Liễu Lệ Hoa trộn lẫn lại với nhau, sau đó đưa cho mẹ kế của Hạ Vân Lai đem sang bên đó, bọn họ không dám đến trước mặt hai vợ chồng Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn.
Liễu Lệ Hoa dắt tay đứa con trai lớn, đi đến nơi gần nhà Bạch Đại Sơn, cứ đứng từ xa nhìn hai người Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn bận rộn trước cửa như thế, nhìn thấy một đống tiền trong tay Lý Trình Trình, Liễu Lệ Hoa ngưỡng mộ không sao tả được.
Nếu như ông chủ đưa cho cô ta nhiều tiền như vậy, bảo cô ta đến mua rau, chắc chắn cô ta sẽ lén lút giữ lại cho bản thân một ít, sau đó giúp ông chủ mua rau với giá cả thấp nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT