Bà Tào cuối cùng lấy hết can đảm nói ra.
“Chuyện gì vậy?”. Bà Vương đang pha trà cho bà Tào, bà cảm thấy có dự cảm không lành.
“Hôm qua khi Chiêu Đệ và Trương Dũng về nhà đã nói với tôi là Chiêu Đệ có thai. Tối hôm qua Chiêu Đệ không về, con bé ngủ cùng tôi, kết quả giữa đêm thấy ra máu. Tôi lo lắng nên đi tìm bác sĩ, bác sĩ đến kiểm tra và nói thực ra Chiêu Đệ không có thai, thấy vết máu chính là kinh nguyệt. Chiêu Đệ nó trốn trong phòng khóc, nói không có mặt mũi trở về gặp mọi người, tôi vẫn khuyên rằng các con còn trẻ, rồi sẽ có con thôi. Nếu thật sự không được, thì đi bệnh viện khám xem nguyên nhân là gì. Bà thông gia, bà thấy thế nào?”.
Bà Tào đem ngọn nguồn sự tình nói rõ ràng, hy vọng bà thông gia và con rể sẽ không quá thất vọng.
“Bà thông gia. Chúng tôi hiểu rồi.  Cũng là lỗi của tôi. Hôm đó Chiêu Đệ nói nó buồn nôn muốn ói. Tôi đã nói có thể là có thai. Lại thêm bác sĩ trong thôn đi vắng, chúng tôi cũng không đem con bé đi kiểm tra, cho nên mới nhầm lẫn thành như vậy. Chuyện này cũng không thể trách Chiêu Đệ được. Bà nói đúng, sau Tết sẽ để Trương Dũng đưa Chiêu Đệ đi bệnh viện kiểm tra xem đã xảy ra chuyện gì, hai năm rồi mà chưa có thai”.
Bà Vương nghe nói Tào Chiêu Đệ không có thai, trong lòng không tránh khỏi mất mát, nhưng việc này cũng không phải do Tào Chiêu Đệ cố ý, chính Tào Chiêu Đệ cũng cho rằng mình mang thai.
Trương Dũng nhìn Tào Chiêu Đệ đang đứng bên cạnh yên lặng rơi lệ, anh đưa tay vỗ vỗ tay của, an ủi cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play