“Đi xem bên ngoài xảy ra chuyện gì, ồn ào như vậy.”
Lời còn chưa dứt, Giang Dịch đã thoát khỏi đám thị vệ đang truy bắt mình, nhanh nhẹn lướt qua thái giám đang vội vã bước tới, tiến vào trong điện.
Trong không khí thoang thoảng mùi hương cây cỏ dịu nhẹ, thanh tao dễ chịu. Các cung nhân đứng yên, hai tay buông xuôi ở bên, người đàn ông khoác long bào đang nhắm mắt, một tay đỡ trán, nghiêng người dựa vào lòng giai nhân trên tháp.
Mỹ nhân đưa cánh tay trắng nõn mềm mại lên, day nhẹ thái dương của hoàng đế. Nghe thấy tiếng động bên ngoài, nàng nghiêng đầu nhìn với vẻ ngạc nhiên.
Hoàng đế cũng mở mắt, bị giấc nghỉ ngắn giữa chừng quấy rầy nên sắc mặt có chút không vui. Khi ngẩng đầu lên liền thấy một khối lông trắng tiến vào từ cửa điện. Hắn nheo mắt, chậm rãi nói: “Giống con mèo mà ái phi nàng nuôi.”
Nhu phi cũng nhận ra thân phận của Giang Dịch, dù sao trong cung cũng hiếm có con mèo trắng mắt xanh lông mượt mà được chăm sóc kỹ càng như vậy, nên kinh ngạc há miệng, theo phản xạ liếc nhìn phản ứng của hoàng đế.
Thấy hoàng đế ngồi dậy, giơ tay cầm ly trà mà cung nhân dâng lên nhấp một ngụm, không nổi giận ngay lập tức, Nhu phi mới nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười vẫy gọi Giang Dịch: “Thang Viên, mau lại đây… sao con lại chạy đến đây thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT