Lúc này, Trương Minh đang bị trói hai tay hai chân, con ngươi của anh ta trợn trắng, sắc mặt xanh xao. Bác sĩ đã kiểm tra rồi, không kiểm tra ra vấn đề gì, lúc này đang bó tay.
Nhìn thấy Sở Minh Giai đến đây, mọi người lập tức nhường đường cho cô. Tất cả mọi người đều đang chờ Sở Minh Giai cứu người, chỉ có Hàn Phong Thần và Lưu Quân đứng ở một bên nhìn Sở Minh Giai lại nhìn Giang Mãnh.
Sắc mặt Hàn Phong Thần rất thối, Lưu Quân an ủi cậu: “Là người từng trải, tôi nói với cậu nhé. Giữa hai người bọn họ rất trong sạch, không có gì hết.”
Hàn Phong Thần nhìn chú ấy: “Sao chú biết?”
Lưu Quân nhìn thấy Giang Mãnh đi ở sau lưng Sở Minh Giai, sờ cằm: “Bởi vì tôi là người từng trải, có kinh nghiệm.”
Nếu hai người bọn họ thật sự có gì đó, Giang Mãnh đã không có biểu cảm này.
Tâm trạng của Hàn Phong Thần cũng không thay đổi bởi vì Lưu Quân an ủi. Cho dù nói thế nào thì mối quan hệ giữa Giang Mãnh và Sở Minh Giai không bình thường là sự thật. Sở Minh Giai thậm chí không hề định che giấu chuyện này, cho nên có lẽ cha già của cậu đã sớm biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT