Hàn Phong Thần nhìn nhìn cánh cửa mở hé, lại nhìn nhìn sắc mặt nghiêm túc của Giang Mãnh. Cậu chợt nắm chặt cánh tay của Giang Mãnh, khẽ nói: “Đậu xanh, thầy Giang, thầy muốn đi đâu?”
Giang Mãnh lạnh như băng nhìn chằm chằm cậu: “Buông ra.”
Hàn Phong Thần bị đôi mắt hai màu của anh nhìn chằm chằm, cả người sợ hãi, nhưng sự trung thành dành cho bố đã khiến cho cậu can đảm hơn: “Người ở trong đó là mẹ tôi. Sao nào, anh muốn cho cha già tôi một cặp sừng hả?”
Cậu không nói thì còn đỡ, cậu vừa nói xong thì khí thế quanh Giang Mãnh thấp hơn nữa, giọng của anh lạnh như băng: “Còn nói bậy nữa, coi chừng miệng của cậu.”
Sơn chủ mới không có thằng con trai to xác ngu ngốc như vậy.
Hàn Phong Thần bị anh dọa sợ, chậm rãi thả tay Giang Mãnh ra, không dám túm lấy anh nữa. Chẳng cậu trở tay nắm lấy chốt cửa phòng Sở Minh Giai, một tiếng “cạch” vang lên, cậu đóng cửa lại.
Giang Mãnh: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT