Dương Miên Miên quẹo qua bảy rẽ tám ngoặc, đi qua từng hàng ô tô chật ních, cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa nhỏ, căn phòng này đoán chừng trước kia là kho chứa đồ, bên ngoài để một ít vật dụng cũ kỹ, trên cánh cửa treo một tấm ván gỗ cũ kỹ, dùng sơn màu trắng viết mấy chữ to: Văn Phòng Hoàng Quyền.
Dương Miên Miên: “Tới công ty rồi.”
Võ Tiểu Tứ: “???”
Đẩy cửa văn phòng Hoàng Quyền ra, bên trong là căn phòng rộng khoảng mười mét vuông, nhưng trong không gian nhỏ hẹp này lại đặt một cái bàn làm việc bằng gỗ xa hoa trông rất lạc quẻ.
Ghế ông chủ sau bàn làm việc trống không, trong phòng chỉ có một cô gái mặc đồng phục đang ngồi trên một bàn xếp đơn giản, nhìn thấy hai người Dương Miên Miên đẩy cửa đi vào, cô ấy đứng dậy chắp tay trước bụng, nở nụ cười đầy tiêu chuẩn: “Đây là văn phòng Hoàng Quyền, không biết tôi có thể giúp gì cho hai vị?”
Đến gần, mới nhìn thấy trên cái bàn xếp có một tấm biển trong suốt, ghi hai chữ “lễ tân”.
Chị đẹp lễ tân có làn da trắng như tuyết, dáng người cực đẹp, lúc khẽ khom người càng thêm duyên dáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT