Cho nên Dương Miên Miên rất yên tâm tròng dây lên cổ nó.
Hiển nhiên lệ quỷ không cam lòng từ bỏ như vậy, Dương Miên Miên lại kéo nó đến gần mình hơn, cái bụng bị banh rộng của lệ quỷ liên tục xì ra khói đen, bốc mùi tanh tưởi.
Giống như một quả trứng thối bị vỡ.
Dương Miên Miên nín thở: “Mi tự xuống địa phủ chịu phạt, hay là tôi kéo mi đi.”
Lệ quỷ rít gào hai tiếng: “Là bọn chúng moi tim ta, móc phổi ta, ta không xuống địa phủ! Ta chưa báo thù xong! Ta muốn đám người bọn chúng phải nếm trải cảm giác sống sờ sờ mà bị cắt mất lục phủ ngũ tạng!”
“Mi đã giết năm người rồi.” Dương Miên Miên liếc mắt nhìn mẹ Tô đang ôm chặt Tô Minh Lãng, mím môi nói: “Hơn nữa một trong hai người này đã tận số, mi cứ nhất quyết giết họ làm gì.”
Tô Minh Lãng nghe vậy, cơ thể bỗng run lên, ánh mắt mẹ Tô nhìn anh ta vẫn ngập tràn yêu thương như trước, nhưng con người đã từ từ tan rã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play