Nói xong hai người liền im lặng, trong lòng vừa phiền muộn vừa tự hào. Phiền muộn là vì không còn gì có thể dạy cho Tiêu Hiểu, tự hào là có thể được dạy cho một học sinh như Tiêu Hiểu.
“Đợi sau khi thầy giáo làm xong hạng mục này, tôi chuẩn bị cho Tiêu Hiểu đi theo thầy ấy học tập.” Giáo sư Vương im lặng một lúc rồi lên tiếng.
“Ông đang nói đến thầy Trương sao?” Giáo sư Từ chần chờ: “Nhưng thầy Trương đang phụ trách thí nghiệm bí mật, sợ rằng không dành ra thời gian được, bây giờ Tiêu Hiểu cũng không gặp được thầy ấy.” Đừng nói là Tiêu Hiểu, ngay cả bọn họ cũng không gặp được. Trước đây thầy Trương còn ở thủ đô, bây giờ không biết đã đi đâu rồi.
“Hạng mục này rồi sẽ có lúc làm xong, thầy ấy rất yêu mến nhân tài, chỉ cần gặp được Tiêu Hiểu nhất định sẽ bồi dưỡng cho thật tốt. Tôi chỉ lo lắng cho sức khỏe của thầy.” Thầy giáo của ông ấy đã lớn tuổi, thí nghiệm đang tiến hành cũng không quá an toàn. Ông ấy chỉ mong thầy giáo có thể nhanh chóng hoàn thành thí nghiệm này, như vậy nước Hoa có thể thoát khỏi cục diện bị người khác bóp cổ, cũng hi vọng lúc thầy trở lại cơ thể vẫn còn khỏe mạnh.
Giáo sư Từ vỗ vỗ lên vai ông ấy: “Quốc gia đang lâm vào khốn cảnh, cũng không còn cách nào. Đi thôi, tiếp tục làm thí nghiệm. Chúng ta cố gắng hết sức nhanh chóng hoàn thành hạng mục mới có thể giúp thầy Trương nhiều hơn một chút.”
Giáo sư Vương ừ một tiếng: “Vừa rồi có một phần ghi chép của Tiêu Hiểu khiến tôi có một ý tưởng mới.”
“Trùng hợp, tôi cũng vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT