Nghe Tiêu Hiểu nói rằng hi vọng mình có thể tự do sắp xếp thời gian học tập, ông ấy cũng không tức giận. Dù sao nếu để người có thiên phú cao cũng đi học từng bước từng bước như người bình thường quả thực có chút không phù hợp.
Ông ấy cũng hiểu ít nhiều về trình độ của Tiêu Hiểu, biết rằng e là cô đã chuẩn bị bài đến sau này, nhưng chuẩn bị bài đến đâu, nắm vững đến mức độ nào thì ông ấy lại không xác định được.
Rất sợ một hạt giống tốt sẽ bị trễ nải như vậy, sau khi nghe thỉnh cầu của Tiêu Hiểu liền nói: “Em muốn tự do sắp xếp thời gian học tập cũng được, nhưng cần phải qua được một bài thi mà thầy ra cho em. Nếu như qua được, em muốn học thế nào là tùy em, không cần lên lớp cũng được.”
Tiêu Hiểu nghe vậy, lập tức cười nói: “Được thôi thưa thầy, thầy ra đề đi ạ.”
Giáo sư Vương cười cười, trong lòng thầm nghĩ Tiêu Hiểu đúng là vô cùng tự tin.
Có điều tâm trạng tốt như vậy chỉ kéo dài đến giữa trưa ngày hôm sau, ông ấy còn đang nghĩ đề bài cho Tiêu Hiểu thì nghe thấy một giáo viên khác trong phòng làm việc nói: “Tôi dạy một lớp học, có một sinh viên tên Tiêu Hiểu, nói là muốn tự do sắp xếp thời gian học tập, còn nói tôi tùy ý ra đề bài thế nào cũng được.”
Thầy giáo này chỉ coi như đây là một câu chuyện thú vị, trong suy nghĩ của ông ấy, đại học mới khai giảng hơn một tháng, trạng nguyên toàn quốc như Tiêu Hiểu học được chút cảm giác lâng lâng rồi. Nhưng lại không ngờ rằng kiến thức sau này mới là khó, nói ra thỉnh cầu như vậy không khác gì tâm tính bành trướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT