Có điều nghĩ lại, vì Tiêu Hiểu và Vương Vệ mới bảo vệ được con đường làm quan của ông ta, còn có cơ hội tiến thêm một bước, chú buồn bực này bèn biến mất sạch.
Tiêu Hiểu nhìn Vương Vệ, nói với trưởng huyện: “Cảm ơn trưởng huyện suy xét cho chúng tôi nhiều như vậy, hai vợ chồng tôi rất biết ơn, nhưng tôi có thể xin trưởng huyện thêm một việc không?”
Nụ cười trên mặt trưởng huyện nhạt đi: “À, chuyện gì?” Ông ta tự cảm thấy sắp xếp như vậy đã vô cùng tốt, chẳng lẽ hai vợ chồng này lòng tham không đáy, vẫn muốn tiến thêm một thước?
Tiêu Hiểu ngượng ngùng cười cười, nhẹ giọng nói: “Vị trí của tôi có thể nhường cho người khác không?”
Trưởng huyện nghe vậy thì hai mắt đầy kinh ngạc, ngay sau đó khôi phục tự nhiên, nụ cười lần nữa sâu thêm: “Vị trí này cho hai người rồi thì chính là chuyện của hai người, muốn cho ai cũng được.” Nhưng ông ta rất nghi hoặc: “Đồng chí Tiêu, cô thật sự muốn nhường vị trí này cho người khác?” Một vị trí công nhân ở xưởng xe đạp khó có cỡ nào, Tiêu Hiểu lại muốn cho người khác! Ông ga rất muốn hỏi một câu, có phải cô ngốc không?
Nghĩ đến cỏ hút nước là do cô phát hiện, có lẽ đây là người ngốc có phúc của người ngốc trong truyền thuyết?
Tiêu Hiểu gật đầu: “Tay tôi rất dở, không làm được mấy việc này, sợ thêm gánh nặng cho xưởng, cũng phụ ý tốt của trưởng huyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT