“Tại sao bố lại không cho con ăn cơm, có phải con đã làm gì không?” Mục Nhan cũng không bị tiếng khóc của Diệp Vũ Triết “che mắt”, ở đầu dây bên này vừa nhíu mày vừa trực tiếp hỏi nguyên nhân.
Chồng yêu nhà cô sẽ không vô duyên vô cớ không cho cậu nhóc này ăn cơm, trừ khi cậu làm chuyện không nên làm.
“Mẹ không thương con chút nào, bây giờ con rất đói, con đói bụng.” Hình như câu hỏi của Mục Nhan khiến Diệp Vũ Triết cảm thấy chột dạ, nhưng vẫn nhấn mạnh cơn đói của cậu.
Đối với một đứa ham ăn mà nói, bị phạt không thể ăn cơm thật sự là hình phạt rất khó, rất khó.
“Mẹ biết con đói, nhưng nếu con làm sai thì phải chịu phạt, con không nói rõ với mẹ, mẹ cũng không có biện pháp giúp con xin bố.” Mục Nhan chậm rãi nói, đối với việc Diệp Vũ Triết làm nũng đáng yêu cũng không có chút lung lay nào.
Diệp Vũ Triết nghe Mục Nhan nói, nhất thời ấp úng.
Đúng là cậu nhóc làm sai!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play