Sau bữa tối, trời đã tối hẳn.
Thẩm Tĩnh và bà cụ không trò chuyện nhiều, cảm giác rằng người nhà họ Chu luôn giữ dáng vẻ trầm tĩnh, ít nói, tình cảm cũng có phần lạnh nhạt.
Cô xem như đã được chứng kiến đại viện Hương Sơn trong lời đồn, nơi có rất nhiều cây phong và cũng không thiếu các quy tắc.
Cô cũng biết bà cụ rất thích nuôi vẹt để giải khuây.
Trên con đường dẫn qua hành lang đến sân sau, một đứa trẻ khoảng 6 tuổi chạy qua, vừa chạy vừa lễ phép chào: “Chào chú nhỏ ạ.”
Khi nhìn thấy Thẩm Tĩnh, đứa trẻ đột nhiên trở nên rất lễ độ, cúi người chào với giọng nói non nớt: “Thưa thím nhỏ, cháu chào thím, cuối cùng thím cũng đến rồi.”
Nghe cách xưng hô, Thẩm Tĩnh lùi về sau trốn sau lưng Chu Luật Trầm, nhỏ giọng phản bác: “Cách gọi này, chẳng lẽ em già đến vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play