Bộ quần áo mới mang đến là từ tủ đồ ở nhà.
Xem ra chú Lương giữa đường đã bị Tôn Kỳ Yến “bắt cóc”.
Anh quan sát xung quanh. Khu nhà trong chùa nơi cô ở khá rộng rãi, khiến anh không khỏi dấy lên ý nghĩ muốn thử ở lại đây vài ngày để trải nghiệm cảm giác tĩnh tâm trong không gian này.
“Ngày mai tuyết rơi, em định khi nào về thành phố?” Anh hỏi.
“Nơi này yên tĩnh, ở đây rất thoải mái.” Cô đáp.
Đã 10 ngày trôi qua, cô không muốn rời núi. Cô thắp hết ngọn đèn cầu phúc này đến ngọn đèn cầu phúc khác.
Những bữa ăn trong chùa rất đơn sơ, không có chút dầu mỡ. Khuôn mặt cô, không được trang điểm, tái nhợt không còn chút máu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play