Hai bên đèn lồng lắc lư, ánh sáng màu cam nhàn nhạt chiếu rọi.
Hai người một trước một sau bước xuống bậc thang.
Thẩm Tĩnh đứng cạnh xe, chiếc sườn xám với hàng cúc ngọc trai ánh lên dưới ánh trăng nhạt nhòa, khiến làn da cô càng thêm mịn màng, thanh khiết.
Nhìn cô, Chu Luật Trầm bỗng nhớ đến một chuyện thú vị.
Phải gọi cô là tổ tông mới đúng.
Dù sao cũng chẳng ai biết.
“Anh vừa đến là tôi đã chẳng ăn nổi bữa cơm cho ra hồn.” Cô nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT