Thấy con gái không nói gì, Trần Thu Hà xoa đầu cô: "Đây là điều ba mẹ nên làm, con không cần phải xúc động như vậy. Con vốn dĩ là một phần của gia đình này mà đúng chứ? Có con, gia đình mới có thể trọn vẹn."
Thẩm Mỹ Vân mỉm cười cắn nhẹ môi. Cô thầm nghĩ, chỉ có Trần Thu Hà và Thẩm Hoài Sơn mới có thể rộng lượng như thế. Nếu ra khỏi nhà, hỏi thăm hàng xóm láng giềng, chẳng mấy ai để lại một căn phòng riêng cho con gái đã xuất giá cả.
Những lời này Thẩm Mỹ Vân không tiện nói ra. Cô chỉ tựa đầu vào vai Trần Thu Hà, khẽ nói: "Mẹ, con rất hạnh phúc khi được làm con gái của mẹ."
Đây là lời nói chân thành từ tận đáy lòng cô. Được làm con gái của Trần Thu Hà và Thẩm Hoài Sơn là may mắn lớn nhất đời này của cô, cũng là may mắn của Miên Miên.
Sau khi mọi việc trong nhà đã thu xếp ổn thỏa, Trần Thu Hà bàn bạc với Thẩm Mỹ Vân: "Con xem thế nào, có thể mời ba mẹ chồng con đến ăn cơm cùng gia đình mình."
Ban đầu, bà ấy còn định mời cả ông Trịnh đến, nhưng nghĩ lại, đây là bữa cơm mời ba mẹ chồng của con gái, nếu mời ông Trịnh đến thì e là không thích hợp. Cả hai bên sẽ đều cảm thấy ngại ngùng, chi bằng mời riêng, như vậy cũng đỡ phiền phức hơn.
Thẩm Mỹ Vân nhìn sang Quý Trường Tranh: "Vậy thì mai nhé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play