Ông ấy đưa đồ trong tay cho Trần Hà Đường và Trần Thu Hà, quay người kéo Diêu Chí Quân đứng dậy: "Thằng bé này, chẳng phải thầy đã nói hết với còn rồi sao? Sao lại còn khóc vậy hả?"
Diêu Chí Quân là một đứa trẻ nhút nhát và rất mau nước mắt.
Bị thầy nói vậy, Diêu Chí Quân càng rơi nước mắt nhiều hơn: "Con không ngờ ngày hôm nay lại đến nhanh như vậy, thầy ơi, sau này con không còn có cơ hội gặp lại thầy nữa sao?"
Thẩm Hoài Sơn lau nước mắt cho cậu bé: "Sau này con không quay về Bắc Kinh nữa hay sao? Thầy đang ở Bắc Kinh, nếu con nhớ thầy thì đến thăm thầy."
"Biết không hả?"
"Địa chỉ mà thầy viết cho con, con còn nhớ chứ?"
Diêu Chi Quân gật, gật đầu, chỉ, chỉ vào đầu mình, tý nói là đã ghi nhớ trong đầu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play