Trần Chí Văn nhìn xung quanh với ánh mắt ngơ ngác. Sau khi “ầm” một tiếng, sắc mặt hắn ta biến đổi: “Á! Mắt tôi! Mắt tôi không nhìn thấy gì nữa! Tôi bị mù rồi!”
Giang Thiên Ca: “…”
Tiêu Phong: “…”
Lương Bân cố nhịn cười, nhặt chiếc kính rớt dưới đất lên: “Là kính của cậu bị vỡ thôi.”
“A! Mắt tôi bị đánh vỡ rồi! Vậy là sau này tôi không nhìn thấy gì nữa sao?”
Tiêu Phong tức đến mức đầu đầy vạch đen: “Cậu định ăn vạ Giang Thiên Ca đấy à? Kính vỡ thì mua cái khác là được chứ gì? Vỡ là vỡ kính chứ có phải vỡ não đâu.”
Trần Chí Văn há hốc mồm, vẻ mặt ngơ ngác: “Hả? Thật… Thật sao? Chỉ là kính bị vỡ thôi, mắt tôi không sao chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play