Kết quả của việc Giang Thiên Ca mạnh miệng, chính là biết rõ Giang Viện Triều cố ý, nhưng chỉ có thể âm thầm hừ hừ trong lòng, không thể nói ra để tính sổ với Giang Viện Triều.
Không thể tính sổ với Giang Viện Triều, cô liền chuyển sang khoe khoang với Phương Thủ Nghĩa.
“Cậu, cháu đã sớm đoán được!” Giang Thiên Ca hất cằm, mặt không đỏ thở không gấp nói: “Chỉ là không nói ra mà thôi!”
“Không giống cậu, thời gian dài như vậy, còn một chút cũng không phát giác, vẫn luôn hiểu lầm cháu và Lục Chính Tây!”
Giang Thiên Ca hừ hừ, hai tay chống nạnh chất vấn: “Đồng chí Phương Thủ Nghĩa, cậu nói xem, có phải cậu muốn vì hiểu lầm chuyện giữa cháu và Lục Chính Tây, xin lỗi chúng cháu hay không?”
“...” Phương Thủ Nghĩa đúng là vẫn luôn cho rằng tiền của Giang Thiên Ca là cầm đi mua kim cương. Nghe Giang Thiên Ca nói cô không phải mua kim cương mà là quyên góp, trong lòng Phương Thủ Nghĩa quả thật có chút kinh ngạc.
Nhưng kinh ngạc là kinh ngạc, đầu óc ông xoay chuyển rất nhanh, không bị Giang Thiên Ca lừa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT