Giang Thiên Ca nhớ lại tất cả mọi chuyện, xác định rằng mình không hề có ý kiến gì về việc dự toán kinh phí.
“Giáo sư Vương,” Giang Thiên Ca gượng cười hai tiếng, lúng túng hỏi, “Cháu... Đã nói cái gì ạ?”
Khác với Giang Thiên Ca xấu hổ, nụ cười của giáo sư Vương Quang Quý rất rạng rỡ, “Ha ha, lúc trước cháu nói, những vấn đề không thể trăm phần trăm có đáp án xác định, trong trường hợp không ảnh hưởng đến nội dung tổng thể, có thể tạm thời không đề cập đến, để tránh vẽ rắn thêm chân, thất bại trong gang tấc.”
“Tôi và lão Trần càng nghĩ càng cảm thấy lời này có triết lý, áp dụng lời này vào vấn đề kinh phí dự toán, cũng hợp lý như nhau.”
“Nếu không xác định chúng ta muốn bao nhiêu, cũng không xác định phía trên có thể cho chúng ta bao nhiêu, vậy cứ để trống phần kinh phí dự toán đó. Chờ sau này hãy nói.”
Giáo sư Vương Quang Quý cong mắt cười, trên mặt lộ ra sự tinh ranh và tính toán trái ngược với hình tượng nghiêm túc trước đây của ông: “Chúng ta không điền rõ số liệu kinh phí dự toán, đến lúc đó nếu giấy xin chỉ thị được thông qua, bộ ủy sẽ tìm chúng ta bàn bạc về vấn đề dự toán, quyền chủ động có thể nắm giữ trong tay chúng ta.”
Giang Thiên Ca: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play