Giang Thiên Ca dám, anh không dám.
Bởi vì anh biết rõ, có một số việc một khi đã có bắt đầu, giống như dã thú ra khỏi lồng, không bị khống chế.
Lục Chính Tây đè nén tạp niệm trong lòng, một tia một sợi cũng không buông tha, anh nhìn về phía Giang Thiên Ca, ngữ khí trịnh trọng nói: “Hiện tại không thích hợp, anh không có nghĩ.”
Một lát sau, anh lại thấp giọng nói: “Em cũng đừng nghĩ.”
“...” Giang Thiên Ca sờ mũi, thấp giọng “Ồ”, không thừa nhận suy nghĩ vừa rồi của mình, “Em không có nghĩ. Em chỉ nghĩ là anh muốn nên mới nói.”
“Em không muốn, chúng ta đều không nghĩ.” Mặc dù Giang Thiên Ca lớn mật, nhưng đề tài nói đến chỗ này, cô cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Mở mắt nhìn xung quanh, rồi lại ngẩng đầu nhìn lên trời, thấy sắc trời đã tối hơn lúc ra ngoài rất nhiều, cô ho khan một tiếng, thúc giục nói: “Trời tối rồi, em về nhà đây, anh cũng nhanh về đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT