Giáo sư Vương Quang Quý đoán không sai, cô quả thật đồng ý với quan điểm của giáo sư Vương Quang Quý.
Một khi dự án nghiên cứu được khởi động, chính là một cái động không đáy.
Kinh phí, đương nhiên là có thể xin nhiều thì cứ xin nhiều, càng nhiều càng tốt.
Xin nhiều, có thừa, có thể trả lại. Nhưng mà xin ít, không đủ, có thể được bổ sung kịp thời hay không, thì chẳng ai nói trước được.
Nhưng mà, khi giáo sư Vương Quang Quý nhìn về phía cô bằng ánh mắt mong đợi, Giang Thiên Ca cũng không nói ra suy nghĩ thật của mình, mà khiêm tốn cười, xua tay nói: “Giáo sư Vương, tuổi tác và kinh nghiệm của tôi đều còn hạn chế, vấn đề lớn, quan trọng như vậy, làm sao tôi có thể phát biểu ý kiến được ạ.”
Trước khi giáo sư Vương Quang Quý mở miệng khuyên nhủ, cô lại nói:
“Dù giáo sư có rộng lượng, muốn cho tôi một cơ hội để bày tỏ suy nghĩ, thì cũng mong giáo sư cho tôi tìm hiểu và chuẩn bị thêm, nếu không lời tôi nói ra sẽ chẳng đâu vào đâu, không có căn cứ, để cho các giáo sư khác nghe được, họ hoài nghi năng lực của tôi, công việc sau này e là sẽ khó mà triển khai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play