Lục Chính Tây ném bản thảo về cho Thiệu Vân.
Đối với ánh mắt xem kịch của Thiệu Vân, Lục Chính Tây làm như không nhìn thấy, anh lấy giấy và bút trước mặt Giang Thiên Ca tới, cầm bút bắt đầu viết chữ trên giấy.
Đợi đến khi Giang Thiên Ca tức giận mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một lát, Lục Chính Tây đã viết đầy hai trang giấy.
Giang Thiên Ca quét mắt nhìn qua, ánh mắt lập tức dừng lại.
“Lục Chính Tây, sao anh không viết thứ này cho em sớm một chút!” Mặc dù Giang Thiên Ca đè ép thanh âm, nhưng ngữ điệu cô giương lên cùng ánh mắt tỏa sáng, vẫn lộ ra vẻ mừng rỡ của cô.
Thật sự là “núi cùng nước tận nghi ngờ không lối, bỗng nhiên lại thấy vạn tía ngàn hoa”, buồn ngủ gặp chiếu manh!
Lục Chính Tây viết trên giấy, không phải là bản thảo khác, mà là khuôn mẫu bản kiểm điểm. Nhìn thấy mỗi một nội dung logic liệt kê rõ ràng trên đó, mỗi một câu nói đều có vài loại thay đổi hình thể có thể thay thế, liền biết thứ này vô cùng thực dụng - cho dù sử dụng khuôn mẫu, cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy là rập khuôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play