Giang Thiên Ca với khuôn mặt được trang điểm lòe loẹt kia liếc nhìn thấy động tác bĩu môi của Lâm Đại Phúc, cô nhận ra là bọn họ đã dừng nói chuyện để đề phòng.
Điều này càng chứng tỏ những gì bọn họ vừa nói là có vấn đề.
Giang Thiên Ca bình tĩnh liếc nhìn Từ Thắng Lợi, thấy anh ta ủ rũ, uống liền mấy ngụm trà, căn bản không hề chú ý đến cô, lúc này Giang Thiên Ca mới hoàn toàn yên tâm.
Giang Thiên Ca đi đến ngồi xuống bàn bên cạnh hai người Từ Thắng Lợi trước, cô quay lưng về phía Từ Thắng Lợi và Lâm Đại Phúc, Lục Chính Tây rất ăn ý ngồi đối diện Giang Thiên Ca, từ chỗ anh có thể nhìn thấy rõ biểu cảm của Từ Thắng Lợi và Lâm Đại Phúc.
“Đi gọi phục vụ mang cho chúng tôi hai ấm trà ngon nhất ở đây.” Giang Thiên Ca cau mày, ra vẻ sốt ruột nói với Lý Quốc Đống.
Câu này Giang Thiên Ca nói bằng thứ tiếng lai giữa tiếng phổ thông và tiếng Quảng Đông mà cô học được từ Phương Thủ Nghĩa trong khoảng thời gian trước.
Mặc dù không nói rành tiếng Quảng Đông, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cô giả vờ mình là người Hồng Kông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play