Phương Đức Âm nhíu mày gọi.
Tuy giọng điệu của Phương Đức Âm không cao nhưng lại mang vẻ trách móc, ánh mắt nhìn Giang Viện Triều cũng chứa đầy vẻ bất mãn.
Giang Viện Triều nhìn Giang Thiên Ca đang giả nai trước mặt mình, khóe mắt giật giật, ông bất lực giải thích: “Đức Âm, em đừng nghe con bé nói bậy...”
“Con nói bậy chỗ nào?”
Giang Thiên Ca phản bác: “Vừa rồi lúc bố đến đây, bố không trừng mắt con sao? Lúc nãy trong phòng sách, con nói chuyện, bố có để ý đến con đâu? Chẳng phải con bị bố chọc tức nên mới đi ra ngoài sao?”
Rõ ràng là cô tự giận dỗi bỏ đi, còn chưa kịp để ông lên tiếng gọi đã không thấy đâu, vậy mà giờ lại đổ hết lên đầu ông?
“Giang Thiên Ca, con...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT