“Không cần lấp lánh quá, lấp lánh vừa vừa là được”? Giang Thiên Ca nghe mà cạn lời.
Quần áo mà ông cụ Giang nói bà Giang may cho Giang Hướng Mai, vừa rồi cô cũng nhìn thấy. Mức độ lấp lánh của nó, nếu mặt trời lớn một chút, có thể sẽ sáng mù mắt cô.
Cô dám khẳng định, đó tuyệt đối không phải thẩm mỹ của bà Giang, thẩm mỹ của bà ấy không thể nào làm ra được bộ quần áo khoa trương như vậy, hẳn là ý nghĩ của Giang Hướng Mai.
Nhìn ông cụ Giang nói đến bộ quần áo kia, vẻ mặt tán thưởng lộ rõ vẻ yêu thích, Giang Thiên Ca suy đoán, có thể ông cũng nhúng tay vào thiết kế của bộ quần áo chói mắt kia.
Giang Thiên Ca cười ha hả hai tiếng, cười trừ cho qua chuyện bộ quần áo rồi chuyển sang chủ đề khác.
...
Nói xong chuyện căn cứ tỉnh Hải, ông cụ Giang do dự một chút, liền thăm dò hỏi: “Thiên Ca, nghe nói... Mẹ của con cũng đã trở về?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT