Nhìn Giang Thiên Ca trịnh trọng hứa hẹn với mình như vậy, đồng chí Trương ngẩn người một chút, sau một lúc lâu mới kìm nén sự kinh ngạc trên mặt, ông cũng nghiêm mặt nói:
“Đồng chí Giang Thiên Ca, chào đồng chí, là tôi phải cảm ơn đồng chí mới đúng. Cảm ơn đồng chí đã đứng ra khi đất nước cần.”
Nhìn Giang Thiên Ca, đồng chí Trương nói: “Ở đồng chí, tôi nhìn thấy sự dũng cảm, trách nhiệm, dám làm dám chịu, nhìn thấy tương lai và hy vọng của đất nước, tôi muốn thay mặt các chiến sĩ và nhân dân, cảm ơn đồng chí.”
Đây là lần đầu tiên ông được gặp mặt Giang Thiên Ca.
Trước đây, ông và Giang Thiên Ca chỉ liên lạc qua điện thoại và thư từ.
Qua điện thoại, Giang Thiên Ca nói chuyện rất chừng mực, giọng nói bình tĩnh, điềm đạm. Trong thư, cô trình bày rất logic, rõ ràng, mạch lạc, có lý có cứ.
Ấn tượng mà Giang Thiên Ca để lại cho ông là sự điềm tĩnh và thông minh. Khiến ông bất giác coi cô như đồng nghiệp, như một người bạn chiến đấu. Mà quên mất tuổi tác của cô, quên mất cô vẫn chỉ là một cô bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT