Lâm Đại Vĩ định rủ Phương Thủ Nghĩa vào phòng riêng, Phương Thủ Nghĩa lạnh nhạt nói: “Không cần, tôi chỉ nói vài câu thôi, ở ngoài này là được rồi.”
Nhà hàng này tuy là tòa nhà cao tầng, nhưng phía trước lại là một khu nhà theo kiến trúc tứ hợp viện nhỏ, hai bên thông nhau, nối với nhau bằng một hành lang.
Đi từ hành lang bên cạnh nhà vệ sinh ra ngoài, chính là sân của khu nhà tứ hợp viện nhỏ, chất đầy gỗ đá.
Lâm Đại Vĩ ân cần giới thiệu:
“Cậu đừng thấy chỗ này bây giờ lộn xộn, đợi sang xuân, người ta sẽ xây dựng vườn hoa theo kiểu dáng ngự hoa viên trong cung điện đấy, bây giờ chẳng ai muốn đến đây đâu, sau này chỉ có những người có thân phận như chúng ta mới được vào...”
Nghe Lâm Đại Vĩ lải nhải, Phương Thủ Nghĩa cười lạnh.
Bước vào sân, nhìn quanh một vòng, thấy không có ai khác, ánh mắt Phương Thủ Nghĩa lạnh lẽo, giơ nắm đấm đấm thẳng vào mặt Lâm Đại Vĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play