Con gái lạc mất rồi mà còn cười được? Sao có thể có người cha vô trách nhiệm như vậy chứ?
Muốn tức chết cô mà!
Giang Viện Triều bị tiếng quát làm cho sững sờ, mình cười lúc nào?
Nhìn thấy hai mắt trừng lớn của Giang Thiên Ca, Giang Viện Triều biết điều không nói gì, ông cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ dỗ dành: “Thiên Ca, cha không cười, con đừng giận.”
Thấy vẻ mặt Giang Thiên Ca vẫn còn hậm hực, Giang Viện Triều cân nhắc giải thích một chút: “Thiên Ca, con được sinh ra ở Thương Nam.”
“Lúc con được sinh ra đã xảy ra rất nhiều chuyện. Tình hình của mẹ lúc đó cũng không tốt lắm... Lúc ấy, chúng ta đã nhờ một người họ hàng chăm sóc cho con.”
“Để con bị đánh tráo, quả thật là cha sơ suất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT