Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Thời Ngọc ở lại trong phòng chơi với William.
Mấy ngày qua, cậu chỉ nghĩ đến việc lấp đầy cái bụng, lâu rồi không dành thời gian chơi với nam tước.
Nam tước luôn dành cho cậu sự yêu thương và khoan dung vô bờ bến.
Khi thấy chiếc đĩa bay trong tay cậu, nam tước dừng lại một chút, liếc nhìn cậu với ánh mắt bất đắc dĩ, trong mắt lấp lánh sự nhượng bộ.
Thời Ngọc: “...”
Được rồi, là ta muốn chơi.
May mắn là nam tước rất ủng hộ, sau hai lần ném qua ném lại, Thời Ngọc mồ hôi đầy người, hứng thú hỏi: “Hay là chúng ta ra vườn dưới chơi nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT