Cuối cùng vẫn không chơi được.
Lục Sính vẻ mặt có chút mệt mỏi, ôm lấy Thời Ngọc rời khỏi sàn nhảy.
Trên xe, Thời Ngọc lo lắng nhìn sắc mặt anh: “Chú nhỏ, chú sao rồi?”
Ánh sáng trong xe mờ mịt, người đàn ông nhắm mắt, ánh sáng lấp lánh chiếu qua cằm anh, giọng anh bình tĩnh và trầm thấp: “Không sao, chỉ hơi mệt.”
Lục Sính thế mà lại thừa nhận mình mệt.
Đã hai năm kể từ khi đến Hà Bắc, người đàn ông luôn giữ vẻ điềm tĩnh, mọi việc dường như đều trong tầm kiểm soát, luôn cung cấp cho Thời Ngọc những điều tốt nhất về ăn, mặc, ở và đi lại, tìm kiếm những món đồ ngọc điêu khắc tinh xảo từ khắp nơi, khi thấy Thời Ngọc yếu ớt, thiếu máu, anh còn tìm bác sĩ đông y để chữa trị, chăm sóc cho cậu suốt hai năm qua, khiến cơ thể Thời Ngọc ngày càng khỏe mạnh hơn.
Thời Ngọc không biết mình đã nhíu mày, cậu có chút thương xót, tựa đầu vào lòng Lục Sính, ôm mặt anh nhìn lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play