Thời Ngọc không có rời khỏi khu dạy học, cậu đứng ở lầu một đại sảnh ngoài chờ Thịnh Huyền.
“Anh, anh Yến.”
Một số bạn học quen biết vẫn đang cười đùa, nhưng sau khi nhìn thấy cậu, họ đã cúi đầu chào như thể đang nhìn thấy một con virus sống.
Chỉ trong vài phút, Thời Ngọc liên tục nhận được mấy tiếng “Anh”.
Khu vực xung quanh cậu trong vòng năm mét cũng trở thành vùng không người.
Hệ thống thấy cảnh này, kinh ngạc nói: “Làn sóng này chắc đều nhờ các bạn cùng lớp.”
Thời Ngọc không muốn để ý tới: “Thịnh Huyền khi nào tới?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play