Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ - Chương 42
Trương Viễn cõng Hứa Khả Nhân trên lưng, bước chân anh vẫn vững vàng, dọc theo đường đi không ai nói chuyện, chỉ lặng lẽ cảm nhận giờ phút này bình yên.
Nằm trên tấm lưng rộng lớn của anh, Hứa Khả Nhân đột nhiên cảm thấy người đàn ông này giống như một ngọn núi, có thể gánh vác tất cả vui buồn, đau khổ, vui sướng của cô trên vai, là bến đỗ vững chắc để cô tin tưởng và dựa vào.
Trương Viễn không biết Hứa Khả Nhân đang ở trên lưng anh suy nghĩ nhiều như vậy, anh tập trung cõng Hứa Khả Nhân và thận trọng đi từng bước về phía trước, vì sợ làm cho người trên lưng anh không thoải mái.
Giờ phút này, ở trong đêm tối, hai trái tim đang xích lại gần nhau hơn.
Rạng sáng ngày hôm sau, Hứa Khả Nhân tỉnh dậy sau giấc ngủ. Người bên cạnh cô đã dậy sớm hơn cô.
Đã ăn sáng xong và đổi giày chuẩn bị đi làm, mà Hứa Khả Nhân còn ngồi ở trên giường, thẫn thờ nhìn chiếc giày bị rách mất một ngón chân cái trong tay Trương Viễn. Cô khẽ thở dài, xem ra cô còn có một việc nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT