"Ngọt không ạ?" Trần Dũng Dương mong chờ nhìn Trần Vãn và múi quýt còn lại trên tay cậu.
Mặt Trần Vãn suýt nhăn lại vì chua, nhưng cậu cố nhịn, mặt không đổi sắc đưa một múi quýt đến bên miệng Trần Dũng Dương: "Ngọt."
Trần Dũng Dương không hề đề phòng há miệng, ngay khi răng cắn vỡ múi quýt, mặt cậu nhóc lập tức nhăn nhúm như ông cụ non, Trần Vãn cuối cùng cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt chua loét, cảnh tượng cậu cháu vô cùng hài hước.
Nửa quả quýt còn lại cả hai đều không muốn ăn nữa, vứt đi thì lãng phí, Trần Vãn đặt nó lên bàn, chờ vị dũng sĩ nào không sợ chua đến tiêu diệt nó.
Hứa Không Sơn đào cát xong đang khát nước, vào nhà thấy quả quýt trên bàn, kỳ lạ hỏi Trần Vãn sao không ai ăn.
"Sơn ca ăn đi." Trần Vãn nảy ra ý định trêu chọc, đưa quả quýt cho Hứa Không Sơn, "Bọn em ăn rồi."
Hứa Không Sơn không nghi ngờ gì, vui vẻ cho quýt vào miệng, giây tiếp theo liền nhíu mày. Thấy Trần Vãn nhìn chằm chằm mình, tưởng cậu cũng muốn ăn, Hứa Không Sơn vội nuốt trọn quả quýt: "Lục Nhi, quả quýt này không ngon, chua lắm, anh bóc quả khác cho em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT