Chu Mai may đường kim mũi chỉ rất cẩn thận, nhưng cũng chỉ là khâu cho lành lại mà thôi, vẫn chưa thể tái hiện được cảm giác của chiếc áo sơ mi cổ điển này. Nếu là Trần Vãn, dùng cùng loại đường kim, cậu không chỉ khâu lành mà còn có thể làm cho miếng vá trở nên đẹp hơn hẳn.
Ngay khi nhìn thấy chiếc áo sơ mi, trong đầu Trần Vãn đã hiện lên ba phương án thiết kế. Tuy nhiên cậu lại chưa thể bắt tay vào làm ngay, vì nguyên thân từ nhỏ đến lớn chưa từng cầm kim chỉ bao giờ.
Hứa Không Sơn ăn mặc chỉnh tề rồi định rời đi, Chu Mai giữ lại mời ăn cơm nhưng hắn cũng không ở lại.
“Đại Sơn đâu rồi?” Trần Tiền Tiến vừa đi ra từ nhà vệ sinh, thấy Trần Vãn và Chu Mai đứng trong sân liền hỏi với vẻ ngạc nhiên.
“Cậu ấy về rồi.” Chu Mai cầm chiếc chổi lớn làm từ thân tre dựa vào tường, chuẩn bị quét dọn mấy cành cây khô trong sân gom lại một chỗ.
“Sao không giữ cậu ấy ở lại ăn cơm?” Trần Tiền Tiến nhận lấy công việc từ vợ, vì đã gần trưa, Chu Mai cần vào bếp nấu ăn.
“Chẳng lẽ em tiếc gì một bát cơm sao?” Chu Mai phủi những chiếc lá thông dính trên áo, đáp: “Cậu ấy cứ đòi về, em giữ cũng chẳng được.”
Nói xong về Hứa Không Sơn, cả hai vợ chồng quay sang nhìn Trần Vãn, người đầu tiên trong gia đình tham gia thi đại học.
Trần Vãn biết họ muốn hỏi điều gì, sắc mặt có chút áy náy: "Anh chi, xin lỗi, em thi rớt rồi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play