“Lục Nhi và Đại Sơn vẫn chưa dậy à?” Chu Mai dọn xong bữa sáng, ngó đầu nhìn cánh cửa phòng vẫn đang đóng chặt.
“Chưa dậy, chắc tối qua mệt quá.” Trần Tiền Tiến ghé tai lắng nghe động tĩnh bên trong “Hôm qua Đại Sơn bắt được con lợn rừng to như thế, nghỉ ngơi thêm chút cũng được.”
"Vậy chúng ta ăn trước, để hai đứa nó ngủ thêm chút nữa.” Chu Mai suy nghĩ một lát rồi quyết định không gọi hai người dậy “Thế con lợn rừng tính sao?”
“To thế này mà đem lên thị trấn thì phiền phức lắm. Anh bàn với Đại Sơn rồi, cứ bán luôn trong thôn. Để ăn xong anh đi gọi người đến giúp.” Trần Tiền Tiến cầm đũa ngồi xuống, múc hai muôi nước cơm chan vào bát.
Hai năm gần đây tình hình đã bớt căng thẳng, quy định ở thôn Bình An cũng không còn nghiêm ngặt như những nơi khác. Đồ săn được trên núi không cần nộp lên mà có thể tự xử lý.
“Ba, lợn rừng trông như thế nào?” Trần Dũng Dương tò mò hỏi. Cậu nhóc đã sớm phát hiện có một chiếc sọt lớn trong sân, nhưng vì sức yếu không nhấc nổi nên không thể nhìn vào bên trong được.
“Chút nữa con sẽ thấy thôi.” Trần Tiền Tiến không biết miêu tả ra sao, chỉ đáp bâng quơ “Cũng giống lợn nhà mình nuôi vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play