Trần Vãn không nhớ rõ mình ngủ từ lúc nào, chỉ biết khi tỉnh dậy Chu Mai đã làm xong bữa sáng, còn Hứa Không Sơn vẫn như mọi khi dậy trước cậu. Dựa vào hơi ấm còn sót lại trên chăn bên cạnh, anh chắc hẳn vừa ra ngoài không lâu.
Rửa mặt xong, Trần Vãn ngồi xuống bên cạnh Hứa Không Sơn và bắt đầu bữa sáng trong bầu không khí rộn ràng.
“Sao mới ăn có nửa bát đã bỏ mứa rồi?” Trần Dũng Dương đẩy bát nói mình no rồi. Chu Mai nhìn bát cơm còn thừa, đưa tay áp lên trán cậu bé: “Bị cảm hả? Hay là chỗ nào không khỏe?”
“Không có đâu.” Gương mặt nhỏ của Trần Dũng Dương đầy lo lắng: “Mẹ ơi, nếu con không thi được một trăm điểm thì sao?”
Hôm nay là ngày nhận phiếu điểm, chẳng trách hôm nay thằng nhóc lo đến mức chẳng thiết tha gì chuyện ăn uống.
Nếu không phải thằng bé nói ra, Chu Mai suýt nữa đã quên mất chuyện này. Cô liền đưa lại chén cơm cho Trần Dũng Dương: “Lúc thi xong không phải con nói chắc chắn sẽ được 100 điểm sao? Giờ tự nhiên lại mất tự tin? Ăn hết đi, đợi nhận phiếu điểm rồi tính.”
“Con sợ nhỡ đâu có sơ sót gì thôi.” Trần Dũng Dương vừa ăn nốt chỗ cơm còn lại vừa rầu rĩ như ông cụ non, khiến mọi người không nhịn được bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT