Ánh mắt Trần Vãn bình thản như thể đây chỉ là câu nói nói vu vơ, nếu Hứa Không Sơn từ chối ngược lại sẽ có vẻ kỳ quặc.
Hứa Không Sơn cố giữ vẻ mặt điềm tĩnh, chậm rãi tháo cúc áo, cởi chiếc áo bông và áo sơ mi đang mặc trên người. Khi lộ ra lồng ngực, vòng eo và cánh tay rắn chắc, Trần Vãn cảm thấy như có một Trần Vãn tí hon đang điên cuồng gõ vào đầu cậu.
“Đư… được rồi.”Hứa Không Sơn vừa mở miệng đã lộ rõ sự bất an không hề bình lặng như bề ngoài. Chủ yếu là vì ánh mắt của Trần Vãn quá thẳng thắn, nhìn chằm chằm khiến hắn hơi hoảng.
Trần Vãn thầm vỗ tay tán thưởng cho cả mình lẫn Hứa Không Sơn. Một chiếc áo thun đen trắng đơn giản qua bàn tay cậu, được mặc trên người Hứa Không Sơn, trông hoàn hảo đến mức có thể xuất hiện trong bất kỳ sàn diễn thời trang quốc tế nào.
"Người đẹp vì lụa” câu này thực sự đúng với Hứa Không Sơn. Khoác lên mình chiếc áo mới, trông người đàn ông càng hợp với gu thẩm mỹ của Trần Vãn hơn.
Ở phần cổ áo, một vết máu nhỏ nằm ngay phía dưới yết hầu của Hứa Không Sơn, in lên nền vải trắng tinh, khiến làn da của hắn thêm nổi bật, gợi lên một loại sức hút thị giác khó cưỡng.
“Không hợp sao?” Trần Vãn nhìn có chút lâu. Hứa Không Sơn không nhịn được hỏi. Trời lạnh thế này, hắn chỉ muốn nhanh chóng mặc lại áo bông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT